Viết trong cơn mưa rửa đền

Hẹn người cùng về xem hội

đợi hoài mà chẳng thấy đâu.

Bến Đục cô đơn thuyền đậu

tóc như mây trắng ngang đầu.

Ngày xưa rộn ràng xiêm áo

mắt cười lúng liếng quai thao

thiên thai ngập ngừng tiếng sáo

bâng khâng hương… giải yếm đào.

Ngày xưa tầm xuân xanh lắm

cầu vồng trăm sắc trong mưa

rừng thiêng uống làn môi thắm

sương chiều bịn rịn đón đưa.

Thời gian bào mòn núi Phật

nắng chiều thêm lạnh cõi tu

rau sắng cuối mùa đắng ngắt

tháng năm nhạt lửa Thiên Trù.

Cơn mưa rửa đền như trút

táp vào ký ức xa xôi

sáng lạnh hiên chùa ánh chớp

tình như ảo ảnh kiếp người.