Số phận trái tim

Anh chẳng còn như ngày xưa

Em đừng hỏi anh sao không làm thơ mà lao đầu vào bão táp

Cái ngày  xưa em như nàng Bạch tuyết

Bọn anh lêu nghêu cao nhưng cứ nhận chú lùn…

Bây giờ ngọn bút trĩu buồn

Bài thơ của anh không thể đem ra làm thế chấp

Món hàng xa xỉ tình yêu trôi vào miền hoá thạch

Trong khi anh vẫn cần tiền cho con nhỏ và em.

Anh lao vào trong gió lốc đảo điên

Thế giới máy, anh cũng là chiếc máy

Đã trót nghe trót nhìn thì coi như chẳng thấy

Vui bấm nút vui, buồn bấm nút buồn.

Đầy bàn những món ăn ngon

Tủ chật cứng những áo quần đúng mốt

Vẫn thấy lắng lo thấy không hạnh phúc

Mở cửa tâm hồn nhìn ,hoá đã rỗng không.

Những giá trị một thời tôn thờthiêng liêng

Rất có thể ngày mai đổ vỡ

Lòng dũng cảm kiểu Lục Vân Tiên trên đường phố

Người lặng lẽ đi qua hoặc nhếch mép cười

Văn hoá khoác chiếc áo Dola xanh hơn cả màu trời

Quyền lực bẻ cong những đường kinh vĩ tuyến

Nhân loại vẫn đông như là biển

Nhưng buồn thay biến đã bị đắp bờ.

Hạnh phúc ta nhọc công kiếm tìm cả lúc tỉnh lúc mơ

Nhưng đáp số lại là hãy khuôn mình trong lâu đài vỏ ốc

Anh phân biệt chính trị và triết học

Phân biệt xong lại phải cố đánh đồng

Vẫn biết sóng lật thuyền

Sóng vẫn bị sương mù che mắt.

Em có tin ? chân lý lại không là sự thật

Rằng dân số đông hơn nhưng rất ít người

Hàng hoá tràn ra và nhà cao ngạo nghễ với bầu trời

Nhưng trái tim bị bỏ quên cô đơn trong lồng ngực

Đập thầm lặng rồi một ngày tắt nhịp

Bên cuộc đời ào ạt chảy qua.