Cơn mưa

Những cơn mưa và những cơn mưa  theo mùa

rồi cũng ngớt,

trả lại tiếng chim kéo bổng trời xanh.

Nhưng có cơn mưa không mùa không dứt

Cơn mưa trong trái tim người đàn bà thời chiến tranh.

Thuở tóc xanh

bền lòng xe sợi tầm gai,

nỗi đợi chờ vẹt mòn bậu cửa

mặn vào nước mắt nhớ thương

thành lửa

rừng rực cháy trong vòng cối xay

tiếng chày nện vô hồi vào đêm

bậm bịch.

Cơn mưa tuổi ba mươi sầm sập

Biến lòng thành bùn loãng.

Người đàn bà quá lứa đợi chồng

níu lấy hoàng hôn bay như hơi rượu nhạt.

Chông chênh

trong tiếng đêm đổ vỡ.

Vùi trong chăn gối

tiếng nấc nghẹn ngào

và nụ mơ

nhoè nước.

Khi  cuộc chiến tàn, người đàn bà tóc bạc

Những trận mưa vô hình

như quất

vào những miền đau thẳm sâu

vào không gian

chẳng rõ đêm ngày, sắc màu nhàn nhạt.

Những giọt nước

dồn lại ngập úng

quằn quại réo sôi

Sao không thể nghiêng vơi?

Cho  người đàn bà

hoá đá.

Chiều vật vã.

Trăng mọc bâng quơ ở cuối trời.