Ngôi chúa thứ tư

 

Khi mắt bị thôi miên bởi ánh kim tiền

Chìm giữa từ trường của phấn son lơi lả

Từ cuống họng, từ thẳm sâu... tiếng bản năng gào réo

Ta bóc mình trụi trần thành con.

 

Trình lá đơn gian manh nhập vào bóng vương quyền

Đứng ở trên người nhìn máu nhân gian như nước lã

Khuôn mặt ta biến thành mặt nạ

Và trái tim thối rữa giữa ngực mình.

 

Ba ngôi chúa, cõi nhân gian ngàn thưở khát thèm

Sắc – quyền – tiền như những liều độc tố

Xé vương quốc tan hoang, đẩy ngai vàng sụp đổ

Thật lạ kỳ dẫu nhìn thấy lửa

Con người vẫn lao mình chọn kiếp Thiêu Thân?

 

Giải độc cơn mê bằng một chút hương bùn

Tỉnh lại trước nhà xưa

Mẹ vẫn tựa vào khuya đợi ta bên ngọn đèn dầu mờ tỏ

Nơi lòng làng tựa hoa sen nở trong đêm thương khó

Lúa nước tích nắng mưa kết muôn hạt vàng ròng…

 

Ta giặt giũ lại ta ở chính giếng đình

Thấy mảnh trời bình yên xanh, trong đáy nước

Những ngôi sao lung linh mắt ngọc

Thời theo gió bạc lòng, ta mê muội... bỏ quên!