Lửa Yên Châu

 

Thung châm lửa và vòng xòe rực cháy

Em như làn hoa ban mỏng manh thơm sa xuống từ trời

Anh tự giam giữa hai đầu hơi thở

Mà ngực muốn vỡ ra…

Bởi tim chẳng nghe mình.

 

Ai hát?

Không xòe thì ngô chẳng đơm hoa và lúa không trổ

Còn anh biết, nếu không xòe thì mình chẳng có đôi

Ngà ngọc những đường tay dẫn tình về đêm hội

Khăn Phiêu chở hồn em, động sóng bến anh rồi.

 

Ừ, cứ mặc cho thời gian đua chen và đá chìm mây nổi

Đời người có mấy đêm nay

Em lúng liếng tươi thơm, đất trời thì hôi hổi

Sao lại ngăn mình tan tỏa giữa dòng say?

 

Ai rắc thêm xuống lòng thung những giọt đàn tính tẩu

Đêm mềm sáng thanh âm, đêm ngời ngợi sắc màu    

Men đã dậy vin cong cần rượu

Giục lòng anh chín với Yên Châu.