Đồng hóa

Núi hùng vĩ, thác đổ sôi réo lưng trời

Tiếng gầm oai linh của mãnh hổ

Rừng già thâm nghiêm

Sương mờ ngậm đường mòn

Và đại ngàn gió hú

Làm ta thảng thốt,bồng bềnh,gai lạnh

Làm ta bay lên sung sướng

Ta yêu.

Người con gái tóc xoã ngang vai

Thả hương trinh nữ

ánh nhìn tình tứ

uyển chuyển những đường cong

dịu mềm nơi đầu môi uống ngọt

ta yêu.

Khi ta xếp núi rừng

làm non bộ

mãnh hổ đắp bằng bê tong

ta thích thú

khi ta hướng cô gái năm xưa

chuẩn theo những phẩm hạnh của mình

ta sung sướng

Và phía sau sự mãn nguyện

Dòng suối tuôn trào vơi cạn

Căn nhà lấp lánh ánh vàng xưa

Thay bằng rác bụi, tối tăm

lòng ủ mê những điều giả dối

Cơn bão đồng hoá

đập rã rời

Những oai linh hùng vĩ

những giận hờn tình tứ

những đường cong sóng lửa

ngày xưa tóc mềm gội gió

thả mùa trinh.