Thoáng nghĩ trước cửa hang

Trên mảng thâm u đọng lại vách hang

Những bông hoa nở trong ánh sáng mờ đục

Con ngựa vẫn vỗ móng vào vùng ngưng đọng

Muốn bứt mình ra khỏi thời gian

Và thiếu nữ vẫn trinh nguyên bầu ngực…

 

Sự ngộ nhận trong ánh soi của ngọn đèn ấu trĩ

Biến những kiệt tác của các á thần nghệ sỹ

Chỉ nằm trên một chiều không gian phẳng dẹt

Tẩm một thứ bùa ngải lung linh

Hư huyền hóa thành chân lý.

 

Bởi ngoài kia loài hoa dưới nắng sương vật vã

Lũ ngựa oằn lưng không kéo nổi cuộc đời

Và em, đã xưa rồi

Thuở gội tóc chân cầu làm sông như ngừng chảy

Mầm cây năm nao, nay cổ thụ dưới trời…

 

Những nỗi đau rớm máu, sự héo tươi

Những mảnh vui khuyết tròn như mùa trăng năm tháng

Cả cái chết gói trong vòng tang trắng

Vẫn nhân văn

Nơi thăm thẳm cõi người.

 

Và ánh sớm bừng lên muôn sắc muôn nơi

Trái tim đập theo lời gió gọi mây, chim hót

Mặt trăng lên

Cho mặt trời chợp mắt

Hương mùa gieo trên đất tiếng sinh sôi…

 

                                          Phong Nha tháng 7 năm 2012