Tản mạn trước hoàng thành

Nắng quái buồn tênh trên mặt trống Hoàng thành

Cổng Ngọ môn chơ vơ trong chiều muộn

Gió hiu hắt đi qua thành nội

Hoàng hôn buồn tím tái mặt  sông Hương

Kinh thành xưa lạnh ngắt dưới trăng

Bây giờ ở nơi đâu những trung thần ,xu nịnh ?

Những chiếc gậy quyền uy vô tận

Đế chế một thời phong dấu rêu xanh.

Từ trong thẳm sâu đêm

Câu Nam ai  dế mèn than rẫu rĩ
Đom đóm lập loè soi tìm quá khứ

Thiên Mụ chuông chùa khắc khoải cầm canh...

Đàn Nam giao sao lặn, mặt trời lên

Nơi Minh Mạng nằm chỉ là ngôi mộ cổ

Lăng tự Đức như bài thơ goá bụa

Xương trắng thường dân còn chất ở lưng đồi !

Đất nước bao phen binh lửa chuyển dời

Khải Định ở đâu giữa vàng son và gốm

Văn võ hai hàng quan hoá tượng

Một vương triều chắp vá mốt Đông Tây?

Núi Ngự Bình vẫn thanh thản cồn mây

Bến Phu Văn Lâu thuyền êm đềm gối bến

Vẫn Huế thương thướt tha màu áo tím

Dưới chân thành cỏ ấm, mượt mà xanh.