Chùm thơ lục bát
Ca dao
Gió đâu gió mát sau lưng
Dạ đâu dạ nhớ người dung thế này
Có mưòi bốn tiếng ấy thôi
Mà em vương vấn, mà tôi nặng lòng
Tưởng rằng thành khói hư không
Mà sao vấn vít tơ hồng cứ đeo
Nổi nênh mặt nước cánh bèo
Câu ca dao ấy mang theo một đời
Cứ thương cứ nhớ đầy vơi
Tháng năm dẫu cạn, chân trời dẫu xa
Tầm xuân mấy lượt đơm hoa
Hình như ngần ấy lần cà đâm bông
Ai mang con sáo sang sông
Để cho cây cải lên ngồng già nua
Tóc xanh bạc bởi nắng mưa
Vì sao nỗi nhớ lại chưa phai màu?
Hẹn người nếu có kiếp sau
Cho tôi xin một miếng trầu người têm.