Miền hoa phượng - Nguyễn Đình Minh

Miền hoa phượng

 

Dữ dội một miền cửa sóng

Ngàn năm đi qua bão táp, nở bồi

Bầm dập đạn bom, mấy mùa máu  đổ

Sáng một dải ven trời hoa đỏ

Tiếng ve day dứt đầy vơi.

 

Nơi cất tiếng chào đời đã gió

Câu ca dao tròng trành năm tháng thành nôi

Cơm mẹ mớm mặn mòi muối bể

Hoa phượng rủ chọi gà suốt một thời thơ  bé

Con chuồn chuồn cắn rốn mở biển khơi.

 

Nơi những chuyến tàu trôi ngang qua ngõ

Bâng khuâng chở nắng hè về  đâu?

Hoa phượng uống trăng khuya, say tiếng đàn bầu 

Xao xuyến cháy.

Lời rao nghe chênh chao hồn phố

Trong đêm sâu thở nhọc nhằn.

Và áo em như mây trắng sân trường

Hóa câu thơ tôi ứa lửa.

 

Hải Phòng, những ngày như lá phiêu du

Khoảng lặng ùa đầy nỗi nhớ 

Con đường phượng rắc hoa về phía bể 

Màu muối cần lao loang vai áo thợ

Bao mảnh ghép đời thường,

                     đắp bồi tình phố hồn quê.

Những nỗi bờ lưu luyến tiễn tàu đi 

Thuyền ai chở chiều vàng về Bến Ngự1

Phượng ủ đỏ lòng phố cổ

Như tình em ngóng gọi anh về…

 

 

Hải Phòng

Những con tàu không số đi dưới các vì sao

Thầm lặng về Nam

Giấu những trái tim khao khát đón ánh ngày từ biển cả. 

Câu ca chiều phố cũ tan ra trong tiếng bom rền

Em đi làm ca ba trên con đường đêm

Tóc quấn vào trong mũ

Không dấu nổi mùi hương lá sả

Và tiếng cười rất trẻ

Tiếng bình minh...

 

Hải Phòng

Những cơn bão rung chuyển bến bờ 

miên man sóng dữ

Mồ hôi trắng loang màu áo thợ

Toa tàu trôi ngang qua phố

mang những mảnh trời

bâng khuâng tiếng ve...

 

Phượng vẫn châm lửa vào hè

Rạo rực thắp những điều suy nghĩ

Năm cửa ô như bàn tay châu thổ

Vẫy gọi mặt trời lên

Những lồng ngực cánh buồm

phồng căng tiếng biển

Những dòng sông quặn mình mở bến

Mạnh mẽ nồng nàn

Hơi thở đại dương.

 

Hải Phòng

Hương gió bể ùa đầy trong vành nón chao nghiêng

Bài thơ nở cùng em và hoa phượng

Da diết

Tiếng còi tàu gọi bến

Khát khao dội lên

Trong tiếng sóng gầm.