Chiều Thành cổ

Dấu tích ngàn xưa vương mờ Thành cổ

nơi bức tường thành đổ vỡ phong rêu

Bóng ngả xuống, bóng cũng thành loang lổ

bảng lảng ngàn năm mây trắng giữa trời.

Thành cổ chiều nay đỏ lời tử sĩ

Thanh sắt chảy cong như hoá thạch giữa trời

Người lính chiến trở về cát bụi

Thạch Hãn nghẹn ngào tức tưởi máu trôi.

Nơi vết sẹo hữu hình giữa lòng đất nước

Vết sẹo vô hình nơi trăm vạn trái tim

chưa có một ngày thôi tê buốt

Nỗi đợi chờ vô vọng đến mòn đêm...

Xin nhẹ bước cho bao người yên nghỉ

Những anh hùng. Những người lính bên kia

dẫu lầm lạc cũng da vàng máu đỏ

cũng đã rồi... đá sỏi dưới sao khuya.

Những bình luận, xin dành cho lịch sử

Trái tim tôi run rẩy dưới chân thành

Xương cốt nào đã tìm về quê cũ

hay vẫn còn u uẩn giữa  mờ xanh ?

Những phán xét thôi nhường cho hậu thế

Khói nhang thơm xin hãy tỏa giữa trời

Mong cuộc sống yên bình như nôi trẻ

Thơm hương đồng và tiếng mẹ à ơi...

Quảng Trị 11/3/2010