Thơ gửi chiều ba mươi tết
Có những buổi chiều mê muội với hoàng hôn
Dế mèn chở ăm ắp thuyền mơ về theo khúc đàn trăng
Bảng lảng mây sương
Em vọng phu bến đợi.
Tất cả những cái ngày xưa
Như nước qua cầu…
Liệu có một thứ tâm hồn phồn thực
Nở no nê trên đĩa ứ thịt bò
Hồn hoa sen có héo khô
Khi lỡ bước sa chân nảy mầm trong giếng ngọc?
Đêm,
Ta nghe những dòng số hóa riết ráo kết lưới ngăn trời
Rầu rĩ ánh sao buồn không còn được rơi về đất
Nỗi khát khao của cánh chim mỏi mệt
Đợi một cành cây xanh chìa ra như một cánh tay…
Nghe những trái tim uống bùa mê cuồng nhiệt
Hương thơm cõi sinh linh dần bợt bạt
Giữa thế giới loài người đang rộn rã hóa kim cương?
Chỉ còn lại mẹ thờ thẫn bên thềm quét gió đông
Và những tàn lửa bên nồi bánh chưng bay về từ trong cổ tích
Liêu xiêu bắc một câu thơ!