Lời khấn của người đốt lò

Một ông chủ lò gạch mặc dù dùng hết kinh nghiệm và chăm chú học hỏi nhưng đốt lò nào cũng không non thì đổ. Ông chủ lò hàng xóm thì luôn thành công. Dằn lòng, ông sang nhà bên hỏi kinh nghiệm. Ông chủ nhà bên bảo “Rõ ràng ông có nhiều kinh nghiệm và tài năng nhưng ông thiếu một thứ cơ bản” “Thứ gì?” “Đó là niềm tin tâm linh, nghĩa là ông không chịu khấn vái thổ công mỗi khi đốt lò”. Ông chủ bắt đầu ngộ ra cái lý đó, từ đấy ngày rằm mồng một đều tổ chức khấn vái thổ công long trọng và hậu hĩnh. Khi niềm tin đã tràn ngập ông quyết định tổ chức đốt một chiếc lò gạch thật lớn. Nhưng buồn thay, ban đầu thì lò tắt, sau đó lại cháy lẹm một góc. Ông kiểm tra đầy đủ các yếu tố kỹ thuật không thấy sai sót gì và lò bắt đầu cháy như mong muốn. Ông mừng thầm “đúng là mình đã không có niềm tin”. Nhưng chính lúc ấy một cơn mưa rào to ập đến, chiếc lò vừa bốc lên lại tắt lịm và cơ hồ không còn cứu vãn nổi.

Sáng hôm sau, người mách bảo ông hôm trước thấy ông sắp một lễ xôi thịt rượu chè... rất lớn đặt trước đống gạch mộc nhão ra thành đất. Sau khi kính cẩn thắp hương, ông khấn rất to : “ Hỡi ông thổ công nhà tôi ơi, tôi cúng ông bằng xôi thật, thịt thật, rượu thật. Ông ăn cho no ông ngủ cho say rồi sang bú b... cho thổ công nhà bên kia nhé !”