Thơ 10A7
Rất nhiều, rất nhiều và trào dâng những con sóng cảm xúc trong miền ký ức của thày trò 10A7. Cho dù nó là nỗi nhớ, niềm mong, sự nuối tiếc hay lòng tưởng nhớ…tất cả đều thẫm đẫm một thứ hương quý và lạ từ mảnh vườn quê 10 A7.
Chúng tôi sẽ lần lượt trích đăng những bài trong tập.
Vũ Bình
TRƯỜNG XƯA
Bao lần mong được về thăm
Ngôi trường xưa ấy còn nằm trong tim
Khai trường năm học đầu tiên
Thùng thùng tiếng trống vang lên rộn ràng
Thầy cô, bạn học chưa tường
Mình như đứng giữa ngả đường ước mơ
Rồi ba mùa hạ đi qua
Thầy, cô dìu dắt chúng ta trưởng thành
Tháng ngày vui bạn tuổi xanh
Chia bùi, sẻ ngọt trái lành những khi
Chung đèn, chung sách kỳ thi
Đường xa chân mỏi cùng đi cùng về
Rồi một hè... buồn tái tê
Ngày chia tay... mỗi đứa về một phương
Xa thầy cô, xa mái trường
Đứa ra đi để tìm đường công danh
Thời gian lá úa lìa cành
Thoảng nghe đã bốn chục năm mất rồi
Lòng sao thương nhớ bồi hồi
Thầy, cô còn được bao người ...nơi đâu?
Trường xưa xen mái tranh nghèo
Áo sai bâu đội trên đầu nón rơm
Tới trường chân bạn lấm bùn
Mà đôi mắt sáng bừng lên mỗi ngày
Bạn bè thủa ấy thơ ngây
Nhưng lòng hạnh phúc tràn đầy niềm vui
Ngày xưa ... cũng có một người
Mỗi lần gặp ... lại hồi hồi làm sao
Nhiều lần lên tiếng hỏi chào
Mà tim dục trống ào ào ... đành câm
Còn vương đôi mắt lá răm
Em đi rồi cứ trách thầm ngẩn ngơ
Để rồi mãi đến bây giờ
Nhớ trường nhớ cả người xưa lặng thầm
Nhủ lòng mình đã quyết tâm
Về thăm trường cũ bao năm xa rồi
Nhìn theo từng cánh phượng rơi
Nhớ thầy cô, nhớ những người bạn thân
Lâng lâng mơ lại những lần
Người xưa, mộng ấy mãi nằm trong tim.
Sài Gòn, 06/2017
Việt Cường
Lớp tôi
Sao có lúc tôi buồn đến thế
Mái trường xưa ngói đỏ còn đây
Tôi vấn nhớ một thời khao khát
Mười A7 tình trong diệu vợi
Tôi ước muốn là mình trẻ lại
Trở về lớp học của tôi xưa
Gặp lại thày cô, gặp lại bạn bè
Để bây giờ không còn khao khát nữa
Tôi lại nhớ thời năm lớp 8
Đứng xếp hàng tôi đứng đằng sau
Vào trong lớp tôi hay nói chuyện
Thày trách phạt đến lúc ra chơi
Hoa phượng rơi vào buổi chiều hè
Thày dẫn tôi và cùng các bạn
Đến từng nhà là để hỏi thăm
Đến nhà Tuyết có một niềm vui
Tiếng trẻ thơ trong vắt như đàn
Tôi lại kể chuyện năm lớp 9
Cánh đồng xa ở tận Gia Phong
Khi gặt lúa em không biết cắt
Người ấy đâu rồi sao không thấy
Lòng thấy nao nao lệ rưng rưng
Bạn còn nhớ vào năm cuối cấp
Màu hè về hoa phượng lại rơi
Dòng lưu bút không ghi không chép
Để bây giờ tôi chép theo thơ….
Thăm Thày dạy văn
Kính tặng thày Đỗ Thu
Thày tôi quê ở Thái Bình.
Mênh mông đất lúa ân tình, thảo thơm
Bâng khuâng một dải Kiến Giang
Nước xuôi về biển mỡ màng phù sa
Thày tôi ngày ấy đôi mươi
Về quê Vĩnh Bảo đất nghèo dạy văn
Lời Thày: tổ quốc mênh mông
Sông Hương bên đục bên trong một thời
Trạng Trình thương nước thương đời
Nguyễn Du đau đớn phận người bình dân...
Tôi chìm trong áng thơ văn
Lời thày ấm áp ân cần ngày xưa.
Con đò tri thức thày đưa
Giúp tôi vượt nắng băng mưa giữa đời
Giờ như nhỏ lại, lặng ngồi
Bên thày, mái tóc bạc ngời ánh kim
Vẫn nguyên khối óc, con tim
Vẫn yêu thương, vẫn niềm tin cuộc đời...
Vũ Quý, Kiến Xương, Thái Bình tháng 5 – 2018
Lê văn Học
( Nguyên Giáo viên trường cấp 3 Vĩnh Bảo)
PHÚT GIÂY GẶP LẠI
(Tặng các học trò lớp 10A7)(Tặng các học trò lớp 10A7)
Đâu phải ngày tháng nào ta cũng gặp
Bốn mươi năm xa lớp xa trường
Thầy trò bạn bè mỗi người một phương
Nay gặp lại nhau ngắm nhìn tha thiết
Bốn mươi năm kẻ còn người mất
Chỉ ba năm bên nhau đèn sách
Mà kỉ niệm đong đầy nhớ thương
Nay gặp lại nhau vương vương tóc bạc
Thầy trò nhiều người rưng rưng nước mắt
Bạn bè ríu rít tay nắm tay
Bốn mươi năm bao người xa cách
Ai ngờ lớp có ngày hôm nay!
Nhớ mãi phút giây này gặp mặt
Biết còn có được mấy lần sau
Cuộc đời còn lắm những gian nan
Mong thầy mong bạn mạnh khỏe, bình an.
Vĩnh Bảo đầu hè 2018
Nguyễn Đình Minh
Người lái đò ngang
Kính nhớ thày Đồng Huy Khương
Chiều nay, Nông Cống tỉnh Thanh
Đồng teo tóp rạ, nắng hanh hao gầy
Chúng em tìm đến với Thày
Một vùng đá sỏi bụi dày, cỏ thưa...
Thắt lòng một thuở ngày xưa
Đạn bom rình rập mấy mùa bão dông
Nắng mưa… đêm đói phập phồng
Cắm sào gắn với dòng sông con đò.
Giản đơn, sống để mà cho
Mở tâm hiến những bãi bờ phì nhiêu
Đem trái tim bắc Cầu Kiều
Nâng niu bước học trò nghèo tháng năm
Chim mê trời biếc biệt tăm
Mái chèo vẫn nhịp âm thầm đò ngang
Bao nhiêu đá đã nên vàng
Mình thày neo lại bến làng đầy vơi...
Bây giờ đứng lặng dưới trời
Bơ vơ. hoang lạnh, rối bời, ngẩn ngơ...
Bao nhiêu tiến sỹ, nhà thơ
Bạc vàng, cấp chức, bây giờ... bằng không?
Nghẹn lời nhủ với mênh mông
Mình như cây cỏ... nếu không có thày!
Nén nhang cắm xuống heo may
Khói thơm đắng nỗi chân mây cuối trời...
Nông Cống Thanh Hóa, tháng 10/ 2005
Hoàng Thị Na
Mười ba cô gái
Thuở ấy xa rồi lớp 8I
Mười ba bạn gái độ xuân thì
Dịu dàng e ấp lung linh sắc
Học giỏi, làm chăm kính thày cô
Ngày ấy áo dài chẳng có đâu
Áo quần đến lớp vẫn cũ nhàu
Nhiều đứa không xe toàn đi bộ
Nhà ở xa trường bước thấp cao
Một thuở mưa chan, nắng dãi dầu
Bụng đói đường xa có quản đâu
Con gái lớp mình là như vậy
Hoa lặng thầm thơm giữa vùng sâu
Quá nửa đời bến bể nương dâu
Giờ tóc như sương trắng trên đầu
Mười ba cô gái ngày xưa ấy
Tim vẫn hẹn thề ở bên nhau.
Vũ Văn Nội
N H Ớ T H Ầ Y G I Á O C Ũ
Kính tặng hương hồn thầy Đồng Huy Khương.
Chúng em họp mặt hôm nay
Rưng rưng giọt lệ nhớ Thầy, Thầy ơi!
Dẫu rằng mỗi đứa một nơi
Nổi nênh góc bể, chân trời xa xôi
Nhưng ai cũng nhớ một thời
Được Thầy chỉ bảo những lời yêu thương
Thầy như ánh sáng soi đường
Đưa em bước tới con đường tương lai
Đường đi dù lắm chông gai
Nhớ lời Thầy dặn không ai sờn lòng
Cuộc đời dù lắm bão giông
Chúng em quyết vượt để không phụ Thầy.
Hôm nay họp mặt nơi này
Chúng em đông đủ, còn Thầy nơi đâu?
Thầy ơi! Lòng em xót đau
Hay tin Thầy đã về chầu Tổ tiên
Cúi đầu em đứng lặng yên
Mắt thì ngấn lệ, con tim rối bời
Ơn Thầy một thuở, Thầy ơi!
Lòng em ghi nhớ suốt đời không quên.
KÝ ỨC VỀ TRƯỜNG CŨ
Về thăm trường cũ hôm nay
Bao nhiêu ký ức dâng đầy trong tôi
Dù nay tuổi sắp sáu mươi
Vẫn còn cảm thấy như thời mộng mơ
Cái thời trong sáng ngây thơ
Mỗi lần hè đến ngẩn ngơ sân trường
Xa nhau đi khắp nẻo đường
Nay về gặp lại yêu thương tràn đầy
Quên sao được những tháng ngày
Dù gian nan vẫn hăng say tới trường
Quên sao được những con đường
Phủ đầy một sắc phượng hồng hè sang
Vẳng nghe tiếng trống ngân vang
Trong lòng cảm thấy xốn xang bồi hồi
Trường xưa lớp cũ đây rồi
Nghĩa Thầy, tình bạn suốt đời không phai.
Các tin khác
- Những dòng tâm tình gửi về nguồn cội - Nguyễn Đình Minh - 10/10/2019 16:57
- Lớp Văn 4C mời họp mặt hè 2016 - 08/08/2016 08:34
- Thông báo hội khoa Ngữ văn - Đại học Sư phạm Hà Nội II - 10/10/2015 21:02
- Lớp 4C văn ĐHSP Hà Nội 2 tổ chức tốt đẹp cuộc gặp mặt lần 2 - 30/07/2013 10:58
- Mời gặp mặt tại Hải Phòng - 26/06/2013 15:01
Bài mới
- Đọc nhiều nhất
- Bình luận nhiều nhất
Video Clip
Đang có 30 khách và không thành viên đang online