Hồn Trương Ba

Trương Ba về nhà trong xác anh hàng thịt

Một người đàn bà khóc

Và một người đàn bà cười

Nỗi buồn niềm vui

Sinh ra từ những điều được mất

Những người đàn bà

Xưa nay nơi thế tục

Phận mỏng cột vào một tiếng “Chồng”!

Rồi Trương Ba vẫn chết

Trước khói hương thần tiên oan nghiệt

Không biết có người đàn bà nào cười không?

Nhưng chắc chắn thần linh chính trực

Sẽ gục mặt và khóc

Cho chính mình

Vì đem cắm hoa tươi trên gỗ mục

Và đựng hương thơm của hoa

Trong một chiếc đĩa sành.