Cô tôi

      Tưởng nhớ linh hồn cô tôi. Tưởng nhớ người cô 66 năm vì ly loạn mà xa quê hương sống đơn độc nơi đất khách quê người, kiên nhẫn sinh tồn qua hai cuộc chiến tranh và số phận phải trải qua muôn nỗi éo le nghiệt ngã...

 

Cô tôi

 

Phận cô như hạt mưa sa

Trời cao phủi xuống Biên Hòa đày thân

Mong manh hạt bụi hồng trần

Kiếm bòn chiu chắt, tảo tần gió sương

Bom rơi, đạn nổ chiến trường

Bàn chân tướp máu con đường nguy nan

 

Bơ vơ hồn Bắc xác Nam

Một vai thờ mẹ, vai mang kiếp mình

Sớm cầu, tối nguyện thánh kinh

Mái nghèo lẻ bóng, băng trinh đến già

Chín mươi nhăm tuổi trôi qua

Cô về với cỏ ngôi nhà ngàn thu…

 

Tiễn cô giữa gió mịt mù

Nghe trong chiều rụng lời ru héo gầy

Đời như một hớp rượu say

Kiếp người tựa lá thoảng bay ngang trời

Truân chuyên uống cạn đầy vơi

Nổi nênh ngấm đủ nỗi đời đắng cay

Xuôi hai tay, trắng hai tay

Bóng cô chìm xuống đất này…rồi tan!

 

                                   Biên Hòa ngày 05. 12. 2020